Ngày xanh trong, trời chang chang nắng mà lòng héo khô …
“….
Tôi còn đâu còn đâu
đam mê
Trời chang chang nắng... tôi về héo khô
Chia cho em... một đời thơ
Một đam mê... một dại khờ... một tôi
…” (*)
Và rồi đêm xuống, trăng tròn trịa, vằng vặc giữa trời… Vậy
sao vẫn héo hon cõi lòng .…
“….
Em rất buồn mà tình cứ
ươm
Thân ta đã buồn mà lòng vẫn son
Con trăng rất tròn dù lòng héo hon
Thương vẫn trọn chẳng oán không hờn.
…”(**)
Chú thích:
(*) : Lời trong bài
hát : Một dại khờ một tôi của nhạc sỹ Phú Quang
(**): Lời trong bài hát : Bài tình cho giai nhân của nhạc sỹ
Trần Tiến
3 nhận xét:
O Hường đây! O xin phép được chỉnh lại một tí ca từ trong "Bài tình cho giai nhân" hi:
"...em rất buồn mà tình cứ ươm
thân ta đã đã mòn mà lòng vẫn son
Con trăng rất tròn dù tình héo hon
thương vẫn trọn chẳng oán không hờn..."
Ì hẹ ! Sai lè lè hẹ. Cám ơn O nha. Nhưng mà tại bởi núc đó nòng nợn ló đang héo khô lên cứ nhầm nhọt chuyển thành trồng trọt. Xin nỗi tác giả nha.
Tui đọc "slogan" của Blog Gió và nước (Bài Có đôi khi ni tui cũng rất thích)thấy sự tươi trẻ bao nhiêu thì đọc hai trích đoạn trong entry ni thấy già cỗi, khô cằn bấy nhiêu. Đúng là "héo" thật.
Sáng ni tui nghe đi nghe lại "Bài tình cho giai nhân". Hay quá, phiêu quá. Nhưng nghĩ đến Lão RC mà lại: "Con trăng rất già mà còn hào hoa, Con sông rất già mà tuôn lượt là", tui e lão ni đang âm mưu "Trâu già gặm cỏ..." chăng?
Đăng nhận xét