Trang

Chủ Nhật, 9 tháng 10, 2011

Chuyện đời vớ vỉn

Út Nhi, 9/10/2011.

Út Nhi tại buổi giao lưu (8/10/2011)
Tối qua thứ bảy ba đưa Út Nhi đi dự lễ ra mắt tạp văn “chuyện đời vớ vẩn” của Bọ Lập (Nhà văn Nguyễn Quang Lập). Dù trời mưa lùn phùn nhưng ba cũng đến nơi vừa kịp giờ khai mạc.

Chẳng có gì đáng kể ngoài cái lão nhà văn ni nói đặc sệt giọng Quảng Bình lại còn nói nhanh thật là nhanh nên không ít người ngồi nghe như nghe tiếng Lào vậy. Điều đó cũng bình thường thôi nhưng lạ cái là khi mọi người
giao lưu nói đủ các giọng bắc, trung, nam nhưng gần như lão chả hiểu gì và luôn phải nhờ nhà thơ Đỗ Minh Quân, nhạc sỹ Dương Thụ phiên dịch lại. Có thể là lão ni không hiểu thật nhưng cũng có thể lão bị nặng tai không chừng mà cái khả năng thứ hai có vẻ có lý hơn.

Buồn cười nhất là có ông nhà khoa học đầu hói trán bóng nhẫy đề nghị nhà văn giải thích từ “bọ” vì nghe nó ghê ghê nhưng không hiểu ý nghĩ nó như thế nào, kekeke … Lão này không ở nước ngoài về thì cũng là con mọt sách trong phòng thí nghiệm…

Dương Thụ, Bọ Lập & MC Đỗ Trung Quân
Vui nhất là Đỗ Trung Quân nhìn như con mèo hen, vừa thấp bé nhẹ cân, cái lưng thì gù gù còn nhìn cận cảnh thì eo ơi không có từ để  mà diễn tả… Được cái lão ni dẫn chương trình có duyên với chất giọng rất truyền cảm. Lão Quân này rất chi là nhiệt tình với bạn (bọ Lập) cứ chạy vô chạy ra lo lắng đủ cả, cứ một điều anh Lập hai điều lại là anh Lập nghe rất buồn cười…

Ns. Dương Thụ khen Út Nhi ngoan
Ba nói bao nhiêu lâu nay nghe và yêu nhiều bài hát của nhạc sỹ Dương Thụ nhưng đâu có biết mặt ông này bao giờ, thấy tự dưng có lão to cao mặc áo đen ngồi bên Bọ Lập cứ tưởng vệ sỹ hay chi chi đó của Bọ nên ba mới hỏi cô chạy bàn,  hóa ra là nhạc sỹ ruột của ba từ hồi nào đến giờ mà không biết. Hihihi....

Ông nhạc sỹ ni hiền khô à, nói chuyện rất chi nhỏ nhẹ, khi gặp Út Nhi còn khen Nhi ngoan không quậy quạ chi rồi còn ký tặng Út Nhi nữa chớ (Út Nhi là người duy nhất được ông ni tặng chữ ký đó nha).

Tầm phào hết sức, ba sợ trễ giờ nên trước đó không kịp ăn tối, tan buổi đói quá cứ chạy vòng vo tìm chỗ ăn mà không có, kêu ầm lên. Về dọc đường mua được nửa con vịt luộc thì mới thôi hết lầm bầm. Đúng là “chuyện đời vớ vẩn” thật.

Út Nhi thế chỗ MC Đỗ Trung Quân làm MC cho buổi giao lưu với Bọ Lập

Nhận chữ ký tặng của Bọ Lập với "chuyện đời vớ vẩn"

Út Nhi bên cạnh Ns. Dương Thụ và Nhà văn Nguyễn Quang Lập

5 nhận xét:

O Hường nói...

Ôi chao ôi út Nhi của o vinh dự hè,o Hường đã gặp ông Cá Chốt(nhà thơ họ Đỗ)ngoài đời rồi, cũng đã gặp ông ns bà con xa (họ Dương nên bắt quàng luôn đó mà)nhưng chưa khi mô được mấy ông nớ ký tặng chữ kí cả, rứa mà cháu o được ký tặng ngon chưa! Đã rứa lại còn được khen ngoan nữa chớ. O sẽ tìm "chuyện đời vớ vẩn" để xem khi đi gần hết đời người thì con người ta sẽ cảm thấy cuộc đời vớ vẩn cỡ mô con gái hè.Yêu con

gió và nước nói...

Chuyện ! O cứ khen rứa chớ, thường thôi O ơi, ai gặp Út Nhi của Ba Thịnh mà không khen chớ...hehehe. Để bữa mô mua tặng O quyển hi, lúc đó Út Nhi ký tặng O cũng được hè...

Nặc danh nói...

Bác Lâp ơi Quê của bác khi khách đến nhà thì "rót" nước mời khách hay "tẻ " nước mời khách thế.Lần đầu tiên nghe tiếng Quảng Bình và nghe ngay câu hỏi :"em uống nước không? Anh tẻ cho uống"

Nặc danh nói...

Gửi bạn "Hóa học và ngôn ngữ": Ở Quảng Bình, Hà Tĩnh hay dùng từ "tẻ nác" cũng giống như "rót nước" ngoài bắc hay trong nam thì gọi là "chế nước" ấy mà. Mỗi vùng miền có có những đặc trưng ngôn ngữ riêng, đó chính là bản sắc văn hóa đấy bạn ạ.phải luôn giữ gìn thứ ngôn ngữ riêng của mỗi vùng miền để góp phần Giữ gìn bản sắc văn hóa của dân tộc bạn ạ.

Nặc danh nói...

chuyện(đọc cở 100 lấn rồi) vớ vẩn...ẻ vô...