Trang

Thứ Ba, 7 tháng 2, 2012

Tet holiday - 2

Bài liên quan: Tet holiday - 1

Ruoucai, 8/2/2012.
Bầu trời quê (tết Nhâm Thìn) âm u với Sầu Đâu vẫn còn sầu đông
Đêm nay trăng mười sáu sáng vằng vặc, trăng phương nam luôn thế, luôn làm cho người ngắm nó có cảm giác nôn nao khó tả. Chẳng bù cho những ngày tết ở quê vừa rồi từ lúc về đến lúc đi chả thấy mặt trời mặt trăng đâu. Bầu trời lúc nào cũng âm âm u u đến nỗi Hai Khánh phải hỏi là làm sao và bằng cách nào để biết được trời đang buổi sớm, trưa hay chiều tối. Nghĩ mắc cười nhưng quả đúng vậy, tối nhậu say say sáng ra bớ bết cứ tưởng trời đang tối lại chui vào chăn ngủ tiếp chả còn khái niệm không gian thời gian gì nữa.

Nếu không thi thoảng bắt gặp nhà ai đó có cành đào hay cây mai chưng trước cửa nhà thì chắc chẳng thể đoán được ở quê bây giờ đã là mùa xuân. Buồn cười nhất là o Hường nhà mềnh cứ nói điện thoại hỏi thăm mây cây thầu đâu nhà o dạo này thế nào đã ra hoa chưa, nhớ ngắm dùm o với vì o cũng nhớ quê nhà lắm lắm mà không về được. Khổ thế không biết, để ý hoài mấy ngày tết mà chả thấy cây thầu đâu hay xoan đâu nào cả, mãi đến ngày đi mới phát hiện ra được vài cây. Nhà o mình hâm tỷ độ thế không biết, ở quê chừ mấy nhà còn trồng loại cây thầu đâu này nữa chứ, nông thôn mới hết rồi, tường cao nhà ống mái bằng như xì phố hết rồi, không còn chỗ cho thầu đâu, bạch đàn, phi lao hay bụi hóp, gốc tre nữa đâu. Mà nói tội o chứ nếu o hâm thì mình cũng điên điên vì vẫn cứ nghĩ là có hoa xoan mùa này thật. Đến ngày gần đi thấy được mấy cây thì ôi thôi sao mà buồn đến thế, chắc chắn phải gọi nó là Sầu Đông mới đúng. Cây chỉ còn trơ trọi mấy cành khẳng khiu chĩa lên trời nom đến tội, mấy chùm quả màu thâm thâm teo tóp treo lủng lẳng như chả buồn rụng...

Thầu Đâu ngày tết
Nhìn mấy cái cây sầu đâu là mình liên tưởng đến những nàng bí héo dưa hom rồi lại miên man nghĩ ngơ nghĩ ngẩn. Lại nhớ bài thơ "tuổi thơ tôi" của lều thơ CamHuong về một loài hoa tím tuổi thơ đầy kỷ niệm của làng quê xưa... Gọi cho o nói nó héo hết rồi o ơi mà o nỏ tin cứ nói mần chi có, mần chi có, nó vẫn phải tím phải ngập tràn lối đi... Huhu không biết phải nói sao nhưng đúng là thầu đâu đang sầu đông thật và đương nhiên vài bữa nữa thôi mấy trái sầu đó sẽ rụng rơi để cây đâm chồi nẩy lộc rồi lại căng tràn nhựa sống và lại từng chùm hoa lúc lỉu tím ngắt rụng đầy lối đi... . Tiếc là mình không có thời gian để chiêm ngưỡng nó nhưng trong thâm tâm thì vẫn tin như vậy vì vòng đời nó vẫn phải thế. Giá mà con người được tạo hóa ban cho cái phép lạ như loài cây cỏ này nhể, chắc lúc đó chẳng bói đâu ra những nàng bí héo dưa hom nữa đâu... Khi đó mình tha hồ, thỏa thích mà...úm ba la...xì pẹc nha nha nha.

Thầu Đâu  trên nền trời mùa xuân xám xịt làm ta liên tưởng, suy tư  đến nhiều điều ..

4 nhận xét:

Nặc danh nói...

Mấy Ngài ni hâm tỷ độ! 26 mấy Tết còn tiết "đại hàn" đã đến tiết "lập xuân" đâu mà bảo cây thầu đâu đâm chồi nảy lộc hè. Rứa người ta mới kêu bằng là cây "sầu đông" chớ. Đến tiết "lập xuân" cây đâm chồi nảy lộc rồi tháng 3 mới là mùa hoa thầu đâu tím biếc như ... trong mơ. Tui nói như trong mơ vì cây thầu đâu ở quê đang dần bị tiệt chủng, giờ các ngài đang còn sung sức cày bừa nơi đất khách thì chẳng bao giờ các ngài chịu bỏ dăm ba ngày để về quê vào tháng ba để ngắm hoa thầu đâu, mà đến khi mắt mờ chân chậm nếu có ai trong các ngài về quê sống những "ngày hoàng hôn" của cuộc đời thì lúc đó chẳng bói ra hoa thầu đâu cho các ngài ngắm nữa. Vậy nên hoa thầu đâu tím biếc chỉ còn trong giấc mơ mà thôi. Hứt hứt...

Phuong Hoa nói...

Mình gửi bài vào hộp thư: lengockhanhnhi@gmail.com, thân chủ check mail xem có duyệt đăng không nhé.

gió và nước nói...

Huhu... viết xong thì giật tít luôn cho nó sướng, ai lại bắt người khác giật tít hộ vậy trời. Bài hay quá nên phaỉ chờ xem xét đã coi có ý chi không ...

Phuong Hoa nói...

Người ta nhớ quê, phơi bày ruột gan ra rứa mà lại nhủ là có ý chi. Thằng ni đúng là Cù rờ cù rận theo nghĩa đen luôn.
Để tau đề xuất cho ra thay anh Lê Doãn Hợp mà kiểm duyệt lề phải, lề trái và không lề nhé...