Trang

Thứ Tư, 5 tháng 10, 2011

"Ðừng dối em, anh có một trái tim biết khóc ..."

Thứ tư, 5/10/2011

Sáng sớm nay đọc được mấy bài thơ hay của nhà thơ Đinh Thị Thu Vân, nên tải lên đây cho bà con cùng đọc. Cũng có thể nhiều người đã đọc được bài thơ này ở đâu đó rồi nhưng ít ai biết về tác giả có tên Đinh Thị Thu Vân.

Nhà thơ Đinh Thị Thu Vân vừa là bút danh vừa là tên thật. Chị sinh năm 1955, quê quán tại xã Mỹ Phú, huyện Thủ Thừa, tỉnh Long An. Hội viên Hội nhà văn Việt Nam. Ủy viên Ban liên lạc Hội nhà văn Việt Nam tại Đồng bằng sông Cửu Long. Hiện chị là Tổng biên tập Tạp chí Văn nghệ Long An. Địa chỉ: 44 - Nguyễn Huệ - Thị xã Tân An - tỉnh Long An.


  Cuối con đường đơn chiếc

Ðừng dối em, anh có một trái tim biết khóc
Một trái tim khao khát vỗ về
Trái tim non trái tim mềm quá thể
Trước em mà, sao nỡ giấu che đi?

Anh dối em, em nhầm lẫn thì sao
Ai chia sẻ khoảng đời riêng gió bão
Anh yêu dấu, khép làm chi cánh cửa
Ngõ đời anh, em đứng đợi lâu rồi

Ngõ đời anh xao xác lá vàng rơi
Em đứng đợi bao mùa, không dám nhặt
Lá xanh cho người, về với em lá úa
Lá bây giờ lá của em chưa?

Của em chưa nỗi buồn sâu đáy mắt
Câu thơ bay trong giấc ngủ chập chờn
Của em chưa ngọt ngào anh đánh mất
Những trưa chiều hoang lạnh lắm cô đơn?

Anh của em chưa - câu hỏi đắng tâm hồn
Em đơn chiếc vỗ về em mấy bận
Ôi hạnh phúc dẫu phía nào xa thẳm
Cuối con đường tìm kiếm, vẫn còn anh!

Cuối con đường đơn chiếc, em tin
Anh sẽ đợi chờ em, sâu đáy mắt
Anh sẽ đợi chờ em, trái tim non biết khóc
Xao xác lá vàng em nhặt giữ riêng em.

Nhật ký

Giữa chúng mình có khoảng cách hay không
em vẫn hỏi những đêm tràn thương nhớ
em vẫn ước phải chi mình được có
một ngày thôi êm ấm sống bên người
một ngày thôi tim sẽ bớt mồ côi
lòng sẽ chẳng xa vời khao khát nữa
vai anh rộng để em thèm bé nhỏ
mơ một ngày yên ngủ giữa vòng tay
một ngày thôi lơi lỏng áo quên cài
quên tất cả tháng ngày chua xót cũ
quên tất cả khi biết mình nhận đủ
trọn lòng anh tha thiết, trọn tình yêu...

Anh bước vội vàng, anh gởi lại bao nhiêu
như chẳng có, lại dường như nhiều quá
giữ cho vẹn tình yêu khốn khó
em dặn lòng, thương quá buổi chiều nay
ôi chiều nay em có một bàn tay
chiếc hôn mỏng mơ hồ như thoáng gió
em muốn gọi anh ơi đừng đi nữa
chưa bao giờ em yếu đuối tựa chiều nay
anh đi rồi, đơn chiếc phủ đầy vai
em nhớ lắm những lời anh chẳng nói
em nhớ lắm bàn chân anh bối rối
những ngón buồn da diết cuộc đời em
anh đừng đi, em không cách chi tìm
em biết trốn vào đâu cho bớt nhớ...

Không đề

Anh đã ồn ào như chỉ biết vô tư
Chẳng biết nhớ, chẳng biết buồn và chưa hề xao động
Em nhói buốt nhận ra mình lạc lõng
Thương trái tim bé bỏng, tội tình!

Như anh chỉ còn là của một mình anh
Ly ruơu đắng-niềm vui đang có thật
Anh và bạn bè một niềm vui duy nhất
Một tâm hồn không quá khứ, chẳng tơ vuơng

Anh dấu đâu rồi những day dứt đau thuơng
Cuời cợt lắm và hồn nhiên quá đỗi
Niềm vui trong men cay, niềm vui không đọng mãi
Đớn đau nào ở lại cuối cơn say?

Anh hãy dạt dào, hãy khao khát đầy vơi
Đừng quên lãng, thôi anh đừng quên lãng
Xin đừng trông mình trong men đắng
Như bao lần em đã trốn lòng em

Đừng như em, bao lần vờ vĩnh hồn nhiên
Uống nuớc mắt đầy hồn không để chảy
Ôi nuớc mắt đắng cay đâu như ruợu ấy
em uống một mình riêng lẻ, một mình say

Em uống một mình nhưng làm sao uống giúp cho ai
Giọt nuớc mắt nguợc dòng tê tái chảy
Giọt nuớc mắt chỉ riêng em nhìn thấy
Thôi xin đừng dấu nữa, mến thuơng ơi!

Không có nhận xét nào: