Bài liên quan: " Đừng dối em, anh có trái tim biết khóc ..."
Trần Mạnh Hảo: "“không ai đợi tôi về sau cánh cửa / không nồng nàn không ấm áp bao dung / tôi như sống nửa đời đêm giấu lửa / một nửa dường đang khuất phía mông lung…”. Hãy đọc to lên bài thơ này, sẽ thấy nó hay hơn là đọc chỉ bằng mắt. Đọc to lên để mình được nghe âm vang bài thơ, để tai mình cùng mắt mình và mọi giác quan cùng tham dự vào hồn thơ, mới thấy nỗi cô đơn - hay là tâm hồn thi sĩ như lửa tự giấu mình trong đêm đang đòi bùng cháy cùng hồn tri âm tri kỷ. Tôi khuyên quý vị nam giới nào thấy tâm hồn mình nhiều rơm, chớ nên đọc thơ Đinh Thị Thu Vân, coi chừng lửa ở trong tro sẽ bùng lên thiêu rụi “cây rơm anh” bất cứ lúc nào! Thơ, nhìn chung phải đọc to lên mới thấm được cái hay cả hồn lẫn xác; nên người ta nói ĐỌC THƠ chứ ít ai nói XEM THƠ. Nhưng cũng có thứ THƠ dùng chỉ để xem cho biết, ĐỌC lên là giết chết ngay thơ, vì thơ này trúc trắc, không dùng hiểu mà tới được. Thơ Đinh Thị Thu Vân mỗi khi vào bài, vào câu hay, cũng là loại thơ phải đọc to lên mới thấm. Xin quý vị cùng đọc mấy câu thơ cuối bài thơ “Ngày anh trở lại”, để thấy hồn thơ trong nồng nàn cay đắng vẫn còn làm mất ngủ cả tàn tro:
“…em quỳ xuống. Ôi ước gì tất cả
chỉ là mơ, chưa trần trụi bao giờ
em chưa khóc. Anh chưa hề bạc bẽo
ôi ước gì chưa có những bài thơ…
chỉ là mơ, chưa trần trụi bao giờ
em chưa khóc. Anh chưa hề bạc bẽo
ôi ước gì chưa có những bài thơ…
chưa nhân chứng, em lừa em lần nữa
mang dại khờ quỳ xuống nhuốm tàn tro…”
mang dại khờ quỳ xuống nhuốm tàn tro…”
Niềm thơ trong tập thơ này hầu như là một tình yêu ngoái lại, một đuôi mắt chiêm bao ngoái lại, ngoái lại mắt môi xưa, thân xác tâm hồn xưa để quằn quại dây dưa trong tiếc nuối, sững sờ. Với Đinh Thị Thu Vân, nỗi cô đơn là bông hoa nở trong bóng tối, là ngọn đèn thắp bằng đôi mắt biếc cuối trời, là sự chờ đợi cái không đâu, là trái tim ở ẩn trong ngôi nhà đam mê thao thức đốm sao xanh, là nhớ thương xõa ra muôn nghìn sợi tóc đêm, là im lặng của bờ môi trước bão ..."
Nhà thơ Đinh Thị Thu Vân |
Ruoucai tải tiếp lên đây mấy bài nữa của Đinh Thị Thu Vân cho bà con đọc, vẫn còn nhiều bài của tác giả này rất hay sẽ tải lên kỳ sau vì phải để bà con kịp ngấm đã...
1. Sau cánh cửa
Em không dám ví mình như lá cỏ
Như loài hoa tim tím dại ven đường
Không vóc dáng không sắc màu không tất cả
Em chỉ là... tất cả chỉ là thương
Em là tiếng thở dài những lần anh lạc bước
Là nhịp tim đau nhói buổi anh buồn
Là ngụm nước một đêm nào say khướt
Là tơ trời mong chắn hạt sương buông
Em sẽ giấu mình trong góc tối cô đơn
Kiêu hãnh sống vì anh, quên khát vọng
Kiêu hãnh đợi ngày - mai - đường - sẽ - rộng
Ngày mai đời thôi giống một loài rong
Ngày mai cuối đời, ngày mai có hay không
Sau cánh cửa tình yêu, em vẫn đợi
Không vóc dáng không sắc màu, trong góc tối
Em sẽ tự biến mình thành cát bụi... nếu anh vui
Em sẽ đánh mất mình, riêng chỉ với anh thôi
Xin được mất để hồi sinh lần cuối
Hồi sinh đến tận cùng yếu đuối
Đến tận cùng say đắm, tận cùng yêu
Ngày mai ngọt nồng, ngày mai có bao nhiêu
Em chẳng biết - chưa một lần anh nói
Mơ ước đến tận cùng, anh ơi, cho dẫu thành cát bụi
Tan tác cuộc đời sau cánh cửa vẫn còn mơ...
2. Bóng
Em bước vào thế giới của anh
không mở ngõ
không hơi ấm chở che
lạnh hoang thềm cửa...
Có đủ khát khao có đủ yêu thương để miệt mài nhen lửa
Em vẫn hỏi han mình trong từng khoảnh khắc lặng thầm đi...
Nếu bây giờ đổi được đớn đau kia
Bằng mất mát của riêng em, em sẽ xin nhận lấy
Đổi tất cả chỉ để mong tìm thấy
Anh của ngọt ngào, trai tráng, say mê...
Anh của một thời cuồng nhiệt trái tim ơi
bao thanh khiết xin đừng cho khuất lấp
sau mất mát xin vẫn còn nước mắt
xin vẫn còn tất cả..., em xin...
Một ngày mai, ngày mai nữa, nghe anh
đừng là bóng của ngày xưa vụn vỡ
phải là anh, phải là anh để em miệt mài nhen lửa
phải là hình để cho em làm bóng
chỉ mình em...
3. Ngày xa anhkhông mở ngõ
không hơi ấm chở che
lạnh hoang thềm cửa...
Có đủ khát khao có đủ yêu thương để miệt mài nhen lửa
Em vẫn hỏi han mình trong từng khoảnh khắc lặng thầm đi...
Nếu bây giờ đổi được đớn đau kia
Bằng mất mát của riêng em, em sẽ xin nhận lấy
Đổi tất cả chỉ để mong tìm thấy
Anh của ngọt ngào, trai tráng, say mê...
Anh của một thời cuồng nhiệt trái tim ơi
bao thanh khiết xin đừng cho khuất lấp
sau mất mát xin vẫn còn nước mắt
xin vẫn còn tất cả..., em xin...
Một ngày mai, ngày mai nữa, nghe anh
đừng là bóng của ngày xưa vụn vỡ
phải là anh, phải là anh để em miệt mài nhen lửa
phải là hình để cho em làm bóng
chỉ mình em...
Thêm một lần nữa nước mắt em rơi
Thừa thãi quá trước đời anh hạnh phúc
Thừa thãi tình yêu lỗi lầm say đắm
Thừa thãi lo âu, thừa thãi ngọt lành
Em chẳng có gì, em chẳng có gì hơn
Nồng ấm ấy muộn màng ai hiểu hết
Trao cho anh, anh cứ vờ chẳng biết
Chẳng biết yếu mềm, chẳng biết bơ vơ...
Ôi giá như em có được trái tim hờ
Không biết gọi, không một lần biết nhớ
Không biết đợi anh về sau cánh cửa
Không biết nhói lòng khi nhận thóang thờ ơ
Nhói lòng đi cho đau xé mến yêu thừa
Đau cho hết ôi ước gì được hết
Đau cho cả những gì đang vội đến
Đau trọn một lần mai khỏi đớn đau thêm.
4. Ngày anh trở lại
Em quỳ xuống lòng em lần cuối
tạ ơn ngày tháng trước, và anh
tạ ơn cỏ và mùa thu ngày đó
tạ ơn em yêu mến cũ trong ngần
Em quỳ xuống lòng em mặn đắng
xin đừng về, đôi mắt ấm ngày xưa
xin đừng hẹn, thôi xin anh đừng hứa
cỏ dẫu xanh, tất cả vẫn phai nhòa
Anh yêu dấu, không thuộc về ta nữa
trái tim em ngày ấy lạc đâu rồi
tình yêu lạc cuối trời hay chẳng có
đời chúng mình như nước lỡ trôi xuôi...
Đời chúng mình... tan vỡ một lần thôi
lòng đã hẹp một lần. Yêu đã hết
em quỳ xuống xin em đừng thương tiếc
đớn đau kia không đủ sức nhận hai lần!
Em quỳ xuống. Ôi ước gì tất cả
chỉ là mơ, chưa trần trụi bao giờ
em chưa khóc. Anh chưa hề bạc bẽo
ôi ước gì chưa có những bài thơ
Chưa nhân chứng, em lừa em lần nữa
mang dại khờ quỳ xuống nhuốm tàn tro...
5. Những câu thơ em viết mất linh hồn
Đâu phải cứ buồn là em viết cho anh
Đâu phải cứ vui là em không thể khóc
Đâu phải đi xa là em mong là ngóng
Đâu phải vô tình... em - giọt nắng lung linh...
Em giật mình khi đọc những vần thơ
Mang hơi thở tâm hồn em ở đó
Những vần thơ không mang màu hoa đỏ
Đậm sắc vàng... đậm sắc nắng ưu tư:
"Câu thơ nào em viết cho anh
Xin vĩnh viễn đi vào kỷ niệm
Dẫu mai này lòng không còn nguyên vẹn
Những câu thơ em viết mất linh hồn"
6. Bài thơ không gửi
Em không phải là người có thể
Vừa quay lưng là có thể quên rồi
Em không phải là người có thể
Chia lòng thành trăm mảnh để mua vui
Anh dừng lại trước đời em lầm lỗi
Hiểu gì không ? Anh có trách gì không ?
Anh đâu biết bao lần em muốn nói
Một lời gì... Cho mắt bớt rưng rưng
Em góp nhặt nỗi buồn, anh có nhận ?
Góp nhặt ngàn đêm đơn chiếc tặng riêng người
Em góp nhặt lời nào anh đã nói
Xin anh đừng đòi lại, đừng quên
Góp vụn vỡ của đôi ta, anh nhé
Em sẽ giữ thay anh, em sẽ giữ cho mình
Em sẽ giữ cả những giọt lành không dễ có
Giữ cả đắng cay nào em sẽ nhận từ anh…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét