Đêm nay trăng sáng, lêu nghêu đi ngắm trăng chợt giật mình vì nhớ bữa nay là rằm tháng bảy. Tháng này ở đất miền nam vẫn gọi là tháng cô hồn và gần như mọi người đều né tránh làm việc lớn, từ chuyện khai trương, động thổ, cưới xin... . Mà không biết có phải trăng rằm tháng cô hồn nó khác rằm những tháng khác không nhưng mình cảm thấy trăng đêm nay là lạ. Đi dưới thứ ánh sáng lành lạnh ấy thấy gai hết người và cứ có cảm giác như ai đó đang dõi theo mình vậy... Thực ra từ trước tới giờ mình chẳng hề tin chuyện ma mẽo gì nhưng thi thoảng nghĩ tới thì sợ... thun hết cả người.
" Ôi có đôi khi thèm như gió đi hoang sống kiếp lang thang, dạo chơi khắp núi rừng ... Ôi phải chi ta là con suối sông kia sống kiếp giang hồ, dạo chơi hết bến bờ ..."
Thứ Sáu, 31 tháng 8, 2012
Tình yêu & Bóng ma
Gio&nuoc, 31/8/2012
Đọc tiếp nào ...
Thứ Hai, 27 tháng 8, 2012
Chuyện gái miền Tây "cắt lúa nằm"
Theo Vietnamnet
Là vùng châu thổ rộng thứ 3 trên thế giới, cứ vào vụ thu
hoạch lúa, ở các tỉnh ĐBSCL cần tới khoảng 1,8 triệu nhân công cắt lúa trong
vòng hơn 2 tháng ròng. Lực lượng nhân công này gọi là dân “cắt lúa đứng”.
Thứ Hai, 20 tháng 8, 2012
Tận cùng của tuyệt vọng
Gio&nuoc, 19/8/2012
Hơn một tháng qua, đêm nào cũng vào bệnh viện, thường xuyên
chứng kiến nhiều cảnh giành giật sự sống từ thần chết, lòng không khỏi băn
khoăn. Mọi người vào đây để cố gắng kéo dài sự sống nhưng không phải ai cũng
toại nguyện. Có người đành chấp nhận như đó chính là số phận của mình. Cũng có
người vật vã, hoảng loạn và cố bấu víu và bất kỳ điều gì có thể để được sống và
rồi tuyệt vọng, suy sụp khi vô phương cứu chữa.
Thứ Bảy, 18 tháng 8, 2012
Đói khát & ăn mày.
gió&nước, 18/8/2012.
1. Mấy hôm nay trên mạng xuất
hiện một clip được cho là lật tẩy một kiều nữ kẻ giả dạng ăn xin (Clip đây). Một cô gái trẻ đẹp đã hóa
trang thành một người tật nguyền lê la khắp phố để xin ăn. Cộng đồng mạng kịch
liệt lên án vì cho rằng chân dài này đã lợi dụng lòng trắc ẩn của mọi người như
là một cách lừa đảo đáng khinh bỉ. Mình không biết có phải cô gái nói trên quá
túng quẫn đến nỗi phải làm những việc đáng lên án như thế hay không mà chỉ thấy
nó kỳ kỳ. Giả sử như cô ta không đói ăn thì sao? Có lẽ phải có một lý do khác nào
đó…
Thứ Tư, 15 tháng 8, 2012
Người thêu gối cưới đôi
Cù Rờ Cù Rận, hè 2012.
Trưa hè …
Những ngày hè ấy, lúc
tôi mới chỉ là cậu bé mười hai tuổi. Trưa hầm hập nắng nam, cả nhà tôi lăn ra
nền nhà xi măng lăn lên trên đó. Tôi nhớ lúc làm nhà, cha, mẹ và cả tôi nữa đã
dùng những cái chai bia TQ hiệu quả táo mài đi mài lại trên nền xi măng đen đó
suốt đêm để mong cho nó nhẵn bóng không còn dấu vệt bay. Và rồi những ngày hè
tôi thích thú đánh trần nằm trên cái nền nhà ấy, lâu lâu lại nhớm lưng để nghe
kêu tiếng ồm ộp, mẹ tôi la um xùm vì cái âm thanh đó. Còn tôi thì cười ngất …
Thứ Hai, 13 tháng 8, 2012
Anh có yêu em không?
Nhà văn Trang Hạ.
Mình không bao giờ hỏi ai là “Anh có yêu em không?”. Cho dù
trong lòng mình một khi đã có mong muốn được hỏi ai câu đó, là mong muốn họ trả
lời khẳng định là “Có!” lắm ấy!
Không biết mấy chục năm trước mắt, mình sẽ có lúc nào dại
dột buột mồm ra hỏi ai cái câu dại dột này không, chứ trong lịch sử (tình sử)
của mình thì là chưa có tiền lệ. Không hiểu vì sao. Nhưng mình đã luôn chỉ nói:
“Em yêu anh!”
Mình nghĩ thế là đủ.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)