Hai Khánh, 26/5/2011
Hôm nay là buổi học cuối cùng của Hai Khánh ở Trường Mẫu Giáo Hoa Cúc 1, nghĩ tới phải xa trường mà thấy lòng xốn xang. Mới đó mà đã ba năm, bao nhiêu kỷ niệm buồn vui ... Nhớ lại những ngày đầu đi học ba phải dắt lên tận lớp, rồi sau đó ba bắt tui tự vô lớp trong khi các bạn khác phải có người lớn đi cùng, lúc đầu tui cự nự nhưng sau quen lại thấy thích vì oách hơn bọn bạn suốt ngày nhõng nhẽo kia. Hai năm sau có Út Nhi đi học cùng vui ghê, tui lại được làm người lớn thay ba dắt Út Nhi lên lớp học mỗi buổi sáng. Vậy là năm sau Út Nhi phải đi học một mình, thấy thương quá, không biết ai sẽ dẫn Nhi vào lớp, rồi những lúc ba đến đón trễ ai sẽ chơi với Nhi ta...
Năm ngoái cũng những ngày này các anh chị lớp trên ra trường Hai Khánh tui ở trong đội văn nghệ lên biểu diễn tại buổi chia tay, chỉ lên nhảy nhót lăng quăng một vài bài và cũng chẳng quan tâm mấy đến các anh chị lớp trên nghĩ gì, thật buồn cười vì không hiểu sao mình lại vô tư thế. Năm nay cô kêu vô đội văn nghệ nhưng tui không đi. Cô bắt phải đi thế là tui đi nhưng khi xuống đến phòng tập thì tui khóc rưng rức nên cô đành trả về lớp. Thực ra tui chỉ muốn cảm nhận thực sự buổi lễ ra trường của tụi tui, khoảnh khắc không thể quên trong đời, thế thôi.
Sáng nay ba hỏi tui vui hay buồn nhưng tui chẳng thể trả lời được. Tui hỏi ngược lại, ngày trước ba vui hay buồn. Ba cười khùng khục nói ba có biết chi mà hỏi. Thấy tui ngạc nhiên nên ba kể hồi trước ba đâu có được học hành gì đâu, lúc nhỏ xíu ba được bà gửi vào lớp mẫu giáo. Nói là lớp học nhưng thực chất là cái nhà kho xây bằng đá ong của hợp tác xã bỏ không được tận dụng làm nơi dạy dỗ con em xã viên. Lớp học nằm sát cái kho thuốc trừ sâu của hợp tác (hình như là thuốc 666) mùa hè thì bốc mùi còn mùa mưa thì rỉ nước thuốc trừ sâu ra hôi không chịu được.
Cô giáo đầu tiên của ba là cô Nữ . Lớp học chỉ có le hoe khoảng hai chục đứa con nít mà cái nhà kho thì rộng mênh mông, lại không có cửa sổ nên nhìn buồn lắm. Xung quanh là tường xây bằng đá ong tróc lở lớp trát lam nham trông như những hình thu quái dị, đến cái ghế ngồi cũng là mấy hòn đá ong được đẽo gọt vuông vức. Cả lớp đứa nào đứa nấy mặt mày lem nhem do toàn nghịch đất, mũi nước thì chảy lò sò, có đứa còn chảy ra cả tai . Mùa hè gần như cả lớp bị mụn nhọt, ghẻ lở, sài đẹn nên đám mần hăn cứ bu vào, vậy nhưng cũng chẳng đứa nào thèm đuổi.
Ba với thằng bạn hàng xóm gần nhà đi học bữa đực bữa cái vì hồi đó chẳng ai quan tâm con cái đi học mẫu giáo. Có bữa đang học mắc ị quá nhưng lớp học không có nhà vệ sinh, chịu không nổi ba ra đằng sau lớp núp sau cục đá ong ngồi phẹt ra luôn. Sướng. Nhưng sướng xong thì lại thấy sợ quá vì ai lại đi học mà ị trong lớp nên rủ thằng bạn trốn học về luôn. Đó cũng là buổi học mẫu giáo cuối cùng của ba, sau đó vài tháng ba được gửi vào nam ở với bà Bảy. Ở với bà Bảy cũng chẳng được đi học mẫu giáo mà bà tự dạy luôn, nói là dạy nhưng chỉ được học chữ chẳng có múa hát, đọc truyện, tô màu gì cả.
Ở miền nam được ba năm lại chuyển về Hà Tiện, lúc đó ba đã đọc thông viết thạo làm được cả toán rồi nên cũng chẳng phải học vở lòng. Thế là hết quãng đời đại học mẫu giáo. Đúng là lãng nhách, trừ buổi học cuối cùng là đáng nhớ./.
Thông báo: 8giờ, Thứ hai 30/5/2011, Trường MG Hoa cúc 1 sẽ làm lễ bế giảng năm học 2010-2011 và làm lễ ra trường cho lớp Lá. Kính mời bà con đến tham dự!.
Dưới đây là hình ảnh lễ bế giảng năm ngoái (2010) bà con coi tạm hây:
Út Nhi và các bạn cùng lớp chuẩn bị vào dự lễ |
Hai Khánh trong đội văn nghệ của trường |
Nhảy cũng sành điệu đó chứ hậy ! |
Nhìn xuống dưới thấy hơi mắc cỡ . hehe... |
Cùng MC nói lời tạm biệt anh chị lớp Lá |
Vinh dự lên bục nhận phần thưởng |
Út Nhi được cô Thảo ôm chia tay nghỉ hè |
Hai Khánh & Út Nhi chụp hình kỷ niệm nhận giấy khen |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét