Trang

Thứ Bảy, 16 tháng 4, 2011

O Kim Anh đi thi học sinh giỏi văn.

Ba kể hồi trước nhà ông bà nội nhiều sách lắm, sách về khoa học, triết học, truyện trinh thám, tiểu thuyết...đủ thứ hầm bà lằng, ba cũng không hiểu sao sách ở đâu mà nhiều đến thế. Cứ đến tết là ba và bác Thạch chôm vài cuốn loại dày để cuốn pháo, muốn cuốn được quả pháo đại nổ to nhất làng thì có khi phải một cuốn thiểu thuyết dày mới đủ, nói vậy nhưng ba và bác Thạch vẫn thích pháo của mình nhất làng. Để chi biết hông, để châm nổ đầu tiên báo hiệu thời khắc giao thừa cho cả làng đốt pháo theo, cả làng đốt theo vì cả làng chỉ vài người có đồng hồ và radio nên những người không có cứ phải chờ người khác đốt pháo mới biết được khoảnh khắc giao thừa đã đến.

Sách nhiều nên cả mấy anh em ba toàn đọc sách, hết cuốn này đến cuốn khác, mà khoái nhất là vào mùa hè cứ đánh trần ra nền nhà xi măng nghe ông nội đọc truyện, ông có giọng đọc trầm và rất truyền cảm. Trong mấy anh em có lẽ ba là người đọc nhiều nhất và o Kim Anh là đọc ít nhất (chỉ tính riêng đến tủ sách của ông nội), cũng không nhớ được tại sao vậy. Mấy anh em ba có thiên hướng học khoa học tự nhiên khá hơn các môn xã hội, đôi khi cũng được thi học sinh giỏi các môn này nhưng những môn xã hội thì gần như không có, vậy mà o Kim Anh lại có mấy lần được đi thi học sinh giỏi văn,  thế mới tài chứ.  

Ba nhớ lần đó o học lớp 4 được gọi vào đội tuyển của trường đi thi học sinh giỏi môn văn  cấp huyện (ba thi môn toán) đó là lần đầu tiên hai anh em cùng được đi thi học sinh giỏi cấp huyện chung với nhau,  mà vào tận thị trấn thi, sướng rơn. Thi xong ba ra gặp o thấy cười toe toét, hỏi có mần được bài không o nói mần được mần được, em viết hết năm trang vừa xong là trống đánh hết giờ. Nghe vậy ba mừng quá (vì ba làm bài cũng kha khá), giắt o ra cổng mua hai trăm kẹo dừa được mười cái chia ra mỗi đứa năm cái,  vừa nhảy chân sáo vừa nhai kẹo trẹo cả mồm để ra bến xe về nhà (hồi đó ăn kẹo dừa là sang lắm rồi còn không chỉ ăn kẹo kéo 100 đồng mười cái lận).

Cả nhà đều mừng khi đón hai anh em đi thi về, nhất là bà vì bà là giáo viên Vật lý của trường lại có hai con nằm trong đội thi học sinh giỏi huyện, đi thi lại làm bài rất tốt không vui sao được. Bà lật đật làm thịt một con gà chiêu đãi cả nhà, nói vậy chứ con gà trống kiến chỉ bằng cái nắm tay hai anh em ba mỗi đứa ba cục thịt là hết rồi lấy đâu mà cả nhà. Được quan tâm nhất là o Kim Anh , mọi người háo hức chờ nghe nhà văn tương lai kể chuyện đề thi và bài làm, ba ức lắm vì chẳng ai để ý.
Đề bài đơn giản "em hãy tả một con bê", cả nhà bất ngờ vì đề thi rõ ràng không đánh đố gì cả, cứ tưởng thi học sinh gỏi thì đề phải lắt léo chứ. Nhưng còn bất ngờ hơn vì nhà văn nhí vừa cầm cái đùi gà vừa cạp vừa kể rất vô tư. "đề dễ nhưng con không biết con bê ra răng nên con nghĩ chắc nó như con dê nhà ông Thiết nên con tả con dê, đang tả con dê con chợt nhớ và thích cái hồ sen nên cuối cùng con tả mẹ con con dê đang nghỉ trưa ở cạnh cái hồ sen..." .Sau vài giây bị choáng ông nội vỗ đùi cái đét nói "hay hay, kiểu chi con ni cũng thành nhà văn, không nhà thì cũng thành lều hoặc chòi văn, giỏi giỏi". Mà ông nói cũng đúng vài phần vì sau này o đi học lớp chuyên văn của trường năng khiếu tỉnh từ cấp hai đến cấp ba, phần còn lại chắc ba không dám nói, vì lỡ nói hồi nó lại thành con gà  hay con vịt bơi trong hồ sen mùa hạn hán toàn bùn thì o giận chết.
Hồi đó ba cứ thắc mắc hoài không biết mấy ông ra đề thi quê ở đâu mà lại viết nhầm đến mức con "me" Hà Tĩnh thành con "bê" Hà Nội chứ, dốt như me! May mà o còn biết được con dê nhà ông Thiết chứ  mấy đứa cùng phòng thi không biết thì chắc ngậm tăm hoặc cùng lắm cũng chỉ tả được con chó con mèo hay con ruồi con nhặng  là cùng, eo ôi ... 
Ba kết luận: Dù sao thì o vẫn là người giỏi văn nhất nhà vào thời điểm đó.
Cũng không biết bài đó của o được mấy điểm nhưng nếu như ở thời  a còng của Hai Khánh thì chắc được đưa lên mạng cho mọi người đọc rần rần và dĩ nhiên là được xếp vào loại "bài văn lạ"  như cách gọi của mấy trang web mới đây rồi.

Hai Khánh 16/4/2011 

Bài đọc thêm:
Mấy đoạn văn hay Hai Khánh sưu tầm mời bà con đọc cho vui:

Đề: Tả ông nội.
Nhà em có nuôi một ông nội, ông nội suốt ngày chẳng làm gì cả chỉ trùm chăn ngủ, đến bữa ăn ông ló đầu ra hỏi: Cơm chín chưa bây?
Đề: Miêu tả về bố.
Bố em có một hàm răng vàng, hàm răng vàng luôn chỉ bảo em những điều hay lẽ phải.
Đề: Em hãy miêu tả mùa Xuân.
Mùa xuân ở quê em mở rất nhiều hội. Những ngày ấy trên đường có rất nhiều các ông các bà tay cầm ô đen ô đỏ đứng nói chuyện râm ran như bầy chim líu lo gọi mẹ.
Đề: Tả buổi chào cờ đầu tuần.
Sáng thứ hai tuần nào cũng vậy, trường em lại tổ chức chào cờ. Đầu tiên là thầy hiệu phó phụ trách lao động lên mắng mỏ một tí. Sau đó đến lượt thầy hiệu trưởng lên mắng. Khi thầy hiệu trưởng mắng, cái cục ở cổ thầy cứ chạy đi, chạy lại.
Đề: Tả cây bàng.
Ở cạnh nhà em cách một quán phở có một cây bàng. Cây bàng đã sống trên 10 năm nên nó đã già và nó đã biến thành cây đa.
Đề: Em hãy tả một con vật mà em yêu thích nhất.
Nhà em có một con chim chích bông, nó nhỏ và xinh, lông nó màu vàng óng, em thấy nó không ngừng nhảy và mổ mồi. Em rất yêu con gà của ông em.
Đề: Đặt câu hỏi với vần: ôm, ốp.
Mẹ em tát em đôm đốp.
Đề: Đặt câu về phần gieo âm tiết.
Có con trâu, bị ruồi bâu. Có con chim, bị vỡ tim.
Đề: Tả một con vật mà em yêu nhất.
Nhà em có nuôi một con gà trống rất đẹp, em rất yêu nó. Hằng ngày, em cho nó ăn. Chiều chiều, em dắt nó đi dạo mát 15 phút.
Đề: Tả về cô giáo mà em yêu quý.
Cô giáo em rất đẹp. Cô có vầng trán cao thể hiện sự thông minh. Mái tóc cô dài thướt tha như dòng nước. Nhưng em thích nhất vẫn là cái răng nanh của cô, nó làm cho nụ cười của cô thêm phần quyến rũ. Cô còn hay đọc tập làm văn cho tụi em chép nữa.
Đề: Tả người thầy em yêu quý nhất.
Thấm thoắt đã ba mùa hoa ban nở, thầy giáo phải tạm biệt chúng em để về xuôi. Cả làng cả bản đứng tiễn thầy vô cùng ngậm ngùi. Riêng em đứng nhìn theo thầy cho đến khi thầy xa dần, xa dần, đến khi nhỏ bằng con chó em mới quay lại bản.
Đề: Tả con trâu (của một học sinh thành phố).
Nhà em có nuôi một con trâu. Nó đáng yêu lắm. Hàng ngày, mẹ xích nó ở góc hiên. Trên cổ nó có đeo một cái nơ màu hồng thật xinh xắn. Nó ăn rất ít cơm. Nó có khuôn mặt trái xoan thanh tú.
Đề: Tả một buổi học.
Tùng tùng tùng, tiếng trống vang lên báo hiệu đã đến giờ vào lớp. Không còn cảnh nô nghịch, chạy nhảy nhốn nháo nữa. Các bạn, ai ai vào vị trí của người đó. Sách vở để ngay ngắn trên bàn. Cô giáo bước vào lớp. Học sinh đứng dậy chào cô. Cô mặc chiếc áo dài hoa rất đẹp. Tóc cô thẳng mượt thả đến ngang lưng. Cô đặt chiếc cặp đen lên bàn và cất tiếng dịu dàng: "Hôm nay có ai đóng tiền không?"
Đề: Tả em bé.
Ở bên nhà em có một bé gái rất dễ thương, hai mắt em bé to tròn như hai hột lạc sống, cái mũi em to như cái trống.
Đề: Tả con gà trống.
Nhà em có con gà trống rất to, chân dài. Hôm qua nó bị thiến rồi nên nó không đạp mái được nữa.
Đề: Tả con lợn.
Con lợn nhà em. Cái mỏ nó nhọn. Cái đuôi nó cong. Cái mào nó đỏ. Cái cựa nó sắc. Em rất yêu con lợn nhà em.
Đề: Tả ông nội.
Ông nội em đẹp lão lắm, hai mắt ông tròn xoe như hai hòn bi ve, râu ông dài và mượt như chùm hoa bắp ngô, lúc nào đi ông cũng chống gậy giống như hề Sác-lô.
Đề: Tả bác công nhân.
Tay bác toàn dầu mỡ, trán thì lấm tấm mồ hôi, tai bác như hai cái mộc nhĩ. Thỉnh thoảng bác hay ra bờ rào vườn rau nhà em đi vệ sinh.


Không có nhận xét nào: