Mới về quê vào đang định viết vài dòng nhưng khi đọc xong bài phỏng vấn Ns Trần Tiến (ở đây) thấy tự dưng cụt hứng. Cụt hứng bởi nó gần giống với cảm giác của mình khi lang thang quanh làng quanh xóm để cố tìm lại vài ký ức xưa, những ký ức đã thi thoảng hiện về trong giấc ngủ, trong cả những cơn say ngả nghiêng đời. Quê của ai rồi còn đâu...
" Ôi có đôi khi thèm như gió đi hoang sống kiếp lang thang, dạo chơi khắp núi rừng ... Ôi phải chi ta là con suối sông kia sống kiếp giang hồ, dạo chơi hết bến bờ ..."
Thứ Tư, 20 tháng 2, 2013
Thứ Ba, 19 tháng 2, 2013
NS Trần Tiến: Nếu trời cho, 70 vẫn cưới vợ
Nguoiduatin
Gặp gỡ Trần Tiến để có một bài phỏng vấn không dễ. Ở tuổi
này ông ngại ngùng với những thứ mang tính rườm rà, trong đó, như cách ông nói
là "có các nhà báo". Người viết có lẽ là một ngoại lệ chăng? Bởi chỉ
một cú phone thôi đã được ông gật đầu “hẹn hò” một chầu cà phê nơi góc phố Hà
Nội.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)